[ PHIÊU LƯU KÝ ] – THIÊN TÁNG
Hề lou hề lou, Bữa hỡm, tớ được toà soạn báo quay trúng thưởng dính vé đi Tây Tạng, uầy văn hoá con người ở đây qué đẽ. Tuy nhiên, không chỉ qua đây chơi bời mà tớ phải tìm hiểu thông tin gửi cho toà soạn về một phong tục khá là “man gợ”.
Chính vì phong tục này mà khứa Pít Cà Pull khá là cay cú vì toà soạn báo khum cho đi. Lý do thì mấy ní sắp được biết đây :0
Yo, thì phong tục mà tớ sẽ tìm hiểu đây có thể vài ní đã biết hoặc vài ní chưa biết đó là : THIÊN TÁNG, tèn ten tennn
Trước hết thì chúng ta phải biết :

THIÊN TÁNG LÀ GÌ???
Thiên táng hay còn gọi là điểu táng là hình thức mai táng người mất khá là nổi tiếng ở Tây Tạng đây ~. Thay vì đắp đất, nằm hòm tè té te thì họ sẽ đưa thi thể người mất lên những vùng núi cho kền kền đói lụm.
NHỮNG HÌNH THỨC THIÊN TÁNG
Tớ vừa quen được một khứa Tây Tạng 23 tuổi và sống ở đây được 43 năm rồi, gã kêu Tây Tạng có hai hình thức thiên táng chính:
Cơ bản và Long trọng, ờ thì 2 cái cũng một 9 một tái thôi
CƠ BẢN : những người dân du mục hoặc dân làng sống ở nơi hẻooo lánh thì họ áp dụng cái này, mang người mất lên núi đồi để cho kền kền rỉa thoi.
LONG TRỌNG : cái này thì rắc rối, phức tạp nhưng mà nó quý’s tộc’s. Các Lạt Ma – tên gọi cho các nhà sư của Tây Tạng, là sẽ cầu nguyện cho người quá cố được đặt ở tư thế ngồi suốt 24 giờ.
Thi thể người quá cố sẽ được tắm rửa sạch sẽ ráo nước và bọc trong vải trắng.
Sau đó, các xương cột sống của thi thể sẽ được bẻ gãy để thuận tiện cho việc mang tới nơi an táng. Rồi thi thể sẽ được vác trên lưng bởi một người bạn thân, người trong gia đình,..
Tớ sinh sống với gia đình thanh niên khoảng 3 ngày. Rất xui là ông nội của fen vừa mới mất, chia buồn với fen. Đồng thời, tớ cũng có cơ hội hiểu thêm về cách thức thiên táng.
Thi thể ông nội của fen đó được đặt nằm sấp xuống mặt đá. Song, có một gã lạ quắc, tới cầm cây bách xù ( một loại cây phổ biến ở Tây Tạng), gã cầm nó và đốt chúng, mùi thúi quắc. Khi hỏi cậu fen về gã đó thì à họ có tên là Rogyapa – các bậc thầy về xử lý thi thể, còn việc đốt cây bách xù để tạo mùi hương hú hú khẹc khẹc cho tụi kền kền tới. Bất thình lình, gã đó cầm một cây sao sắc bèn lóc từng miếng của thi thể một cách thuần thục và ném cho tụi kền kền lụm, sau đó đập dập các bộ xương để mấy ní kền kền dễ ” Xơi”. Ồ, tớ hiểu tại sao, Pit Cà Pull không được cử tới đây rồi, khứa ta sẽ hoá điên và cà hú lên mất.
Tớ vừa đáp sân bay Tân Sơn Nhất đề về với toà soạn báo, uầyy, quả là một trải nghiệm đáng nhớ. Theo tớ, đây là phong tục cũng có phần man rợ, kền kền cũng là một con vật linh thiêng của Tây Tạng, họ khởi đầu từ cát bụi và ra đi cũng trở về với cát bụi, Hay ha..
Ây za, tớ đã trò chuyện, cà hẫy với cậu bạn kia cả đêm nên giờ vai tớ hơi đau, chắc vai gãy rồi.
Âu kê, chào các ní, tớ có thể sẽ tiếp tục cuộc hành trình Cá Lóc Nướng Phiêu Lưu Kí, chúc các cậu một cuối tuần nhiều năng cmn lượng.